Hesperian Health Guides
Cắt vải
Các công cụ cắt vải rất nguy hiểm. Để bảo vệ người lao động không bị cắt trúng hoặc bị thương trong khi cắt vải, yêu cầu:
- Máy móc cần phải có vỏ bảo vệ bao quanh lưỡi cắt.
- Người lao động nên đeo găng tay lưới kim loại để tránh cắt vào tay.
- Người lao động phải được đào tạo về cách sử dụng máy móc an toàn — đặc biệt là cách tắt máy khẩn cấp!
- Các nhà máy phải có kế hoạch sơ cứu và sẵn sàng sơ cứu mỗi khi người lao động bị cắt trúng hoặc bị thương. Xem Sơ cứu các tai nạn máy móc.
- Các nhà máy nên có kế hoạch chăm sóc y tế và phục hồi chức năng cho người lao động bị chấn thương, trong đó sẽ bao gồm cả tiền bồi thường cho người bị chấn thương và gia đình của họ nếu bị khuyết tật tạm thời hoặc vĩnh viễn khiến họ không thể tiếp tục làm việc.
Các mối nguy hại tại các nhà máy nhiều bụi
Không khí chứa đầy bụi vải là vấn đề vô cùng phổ biến trong các nhà máy sản xuất hàng may mặc và gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe. Tuy nhiên, bụi là một vấn đề dễ giải quyết bằng các giải pháp:
- Thông gió hút cục bộ ngăn bụi phát tán vào không khí. Kiểm tra hệ thống thông gió cục bộ bằng cách thực hiện hoạt động [[[Workers'_Guide_to_Health_and_Safety:Thông_gió_cục_bộ#follow|Theo luồng không khí]]. Để hệ thống thông gió cục bộ hoạt động ổn định, cần phải kiểm tra, bảo trì và vệ sinh thường xuyên.
- Bao che các máy móc hoặc các quy trình sản xuất tạo ra quá nhiều bụi.
- Thường xuyên lau dọn khu vực làm việc bằng máy hút bụi, giẻ lau hoặc vải ướt .
Chúng tôi đã đấu tranh trong 15 năm để được bồi thường
Chúng tôi đã thành lập Hội đồng mạng lưới bệnh nhân liên quan đến việc làm và môi trường Thái Lan (Council of Work and Environment Related Patients’ Network of Thailand - WEPT) vì công việc của chúng tôi tại nhà máy may ở Thái Lan đang khiến chúng tôi bị bệnh. Chúng tôi khó thở vì bụi bông, mất thính lực do tiếng ồn từ máy móc và thị lực bị giảm do ánh sáng kém.
Bác sĩ chẩn đoán một số người trong chúng tôi mắc bệnh bệnh quai bị, một bệnh nghề nghiệp. Chẩn đoán này cho phép chúng tôi đưa ra một bằng chứng để chống lại chủ sử dụng lao động vì họ biết có rất nhiều bụi nhưng đã không bảo vệ chúng tôi. Chúng tôi nói với chủ sử dụng lao động rằng chúng tôi khó thở nhưng họ không làm gì cả. Kết quả là chúng tôi càng ngày càng ốm yếu cho đến khi chúng tôi mắc bệnh quai bị. Do đó, 200 người chúng tôi đã cùng nhau chiến đấu cho cuộc sống của mình. Tòa án nói với chủ sử dụng lao động của chúng tôi rằng họ cần phải bồi thường cho chúng tôi vì đã khiến chúng tôi bị bệnh. Nhưng chủ sử dụng lao động không muốn trả tiền và điều đó khiến chúng tôi phải trải qua hơn 100 vụ kiện và kháng cáo khác nhau.
Sau hơn 10 năm, chúng tôi đã nhận được một chút bồi thường, nhưng chỉ là một khoản tiền nhỏ. Chúng tôi không thể sống với số tiền đó! Vì vậy, 37 người chúng tôi quyết định tiếp tục đấu tranh.
Sau 15 năm, vào năm 2010, Tòa án Tối cao về các vấn đề lao động cho biết chủ sử dụng lao động của chúng tôi phải trả một khoản bồi thường tương xứng. Số tiền này không bao giờ có thể giúp chúng tôi lấy lại sức khỏe hoặc bù đắp cho tất cả những gì chúng tôi phải chịu đựng để đấu tranh cho công lý trong khi phải cố gắng kiếm sống. Nhưng đó là một chiến thắng lớn đối với chúng tôi. Nhiều người lao động mắc bệnh quai bị nhưng không bao giờ được chẩn đoán và thường chủ sử dụng lao động của họ từ chối chịu trách nhiệm. Chiến thắng này của chúng tôi chứng tỏ một điều là người lao động có thể đấu tranh đòi lại công lý và có thể thành công.
Người lao động có thể đấu tranh và dành chiến thắng!